Số 1
Quang Hải có bóng ở cái trái và tạt vào. Ở phía sau toàn bộ các hậu vệ áo vàng. Anh Đức đang chờ ở đó. Đức vẫn đã luôn ở đó. Mọi đường chuyền có thể đến với anh, hoặc có thể không. Nhưng Đức sẽ vẫn luôn ở đó. Và quả tạt của Hải tìm được Đức. Một cú quăng chân trái cực nhanh. Việt Nam dẫn 1:0.
Sau bàn thắng đó của Đức, sẽ là muôn vàn câu chữ được viết ra. Những câu chữ đã phải chờ đợi rất lâu để được viết ra. Có người nói chúng đã phải đợi 10 năm. Họ tính từ lúc Công Vinh ghi bàn vào lưới Thái Lan để sau đó Việt Nam lần đầu vô địch AFF Cup. Có người lại nói chúng đã phải đợi lâu hơn. Họ tính từ lúc Việt Nam bắt đầu quay lại đấu trường Đông Nam Á. Vì những câu chữ đó không dùng để viết về một nhà vô địch mà là để ngợi ca về đội bóng số 1 Đông Dương.
Ngày xưa Thái Lan có thể thua tại AFF, nhưng họ vẫn là số 1. Nói đến Đông Nam Á thì người ta chỉ biết đến Thái Lan. Rồi bỗng dưng đầu năm nay trong tuyết trắng ở Trường Châu, những cậu bé bỗng vươn vai đẩy bóng đá Việt Nam lên một tầm cao mới. Có thể nói là tuyển Thái đã sẩy chân khi vắng mặt ở trận chung kết. Nhưng tuyển Việt Nam đã thắng quá đẹp những con người lì lợm xấu chơi mà nhà vô địch Thái Lan đã không thể vượt qua.
Xem Mã Lai đá, rất ít người Việt Nam nghĩ rằng họ đang chơi bóng đá. Và với kiểu côn đồ như vậy thì họ thắng Thái Lan cũng không phải là điều gì quá ngạc nhiên. Những trọng tài luôn bỏ qua những pha đạp sau đánh nguội của cầu thủ Mã Lai, và cũng luôn xuất sắc khi “lựa chọn” những vị trí đá phạt mà Mã Lai biết ghi bàn để thổi phạt đối thủ của họ. Lượt đi trên đất Mã, MVP của Mã Lai là ông trọng tài người Úc. Lượt về ở ngay tại Mỹ Đình, cầu thủ số 12 người Iraq Iran lại tiếp tục chơi quá tốt giúp cho Mã Lai không thua quá đậm ở Việt Nam.
Nhưng không thua quá đậm vẫn là thua. Trong khi cổ động viên Việt Nam rơi nước mắt nhìn các cầu thủ của mình bị đánh tả tơi trên sân cỏ thì tuyển Việt Nam đã chơi bản lãnh như đội bóng Thiếu Lâm. Được cái tuyển Việt Nam khác đội bóng Thiếu Lâm là họ… có Lâm, trước Lâm là Trọng, Hải, Mạnh, Hậu. 5 bạn này biến khung gổ Việt Nam trở nên bất diệt. Phần còn lại, như đã nói, là chuyện của Trường, của Hải, của Hoàng, của song Đức, của Duy, và của Phượng. Thế nên hàng công vốn tịt ngòi ngày xưa đã trở nên quá nhuần nhuyễn trong việc ăn mừng.
Có thể nói với những cầu thủ được Mã Lai và tổ trọng tài của họ chú ý chơi xấu là Hậu, Trọng, Hải và Hoàng, tuyển Việt Nam đang có những cầu thủ số 1 ở trong khu vực. Quang Hải thì không cần phải nói, vì Hải chắc là đã đủ phân lượng để bàn đến chuyện đẳng cấp Châu Á rồi. Nhưng Văn Hậu và Đình Trọng còn quá trẻ mà đã chơi vững chắc thể này rồi, ở Đông Nam Á chắc chắn ai cũng thèm muốn họ. Vào trận đấu người ta chỉ tập trung chơi xấu với tiền vệ và tiền đạo mà thôi, ngược ngạo là ở Đông Nam Á, Hậu và Trọng lại nhận được sự chăm sóc rất nhiệt của các cầu thủ Mã Lai. Đặc biệt nhất, Hậu chính là hậu vệ duy nhất trên Trái Đất này được một tiền đạo đội trưởng của một đội bóng theo kèm.
Khi mà lối đá mất dạy là không đủ. Sự hỗ trợ hết mình của trọng tài cũng là không đủ. Dẫu cho cũng với những tố chất phi thể thao đó đã từng thành công không ít trong việc ngăn không cho tuyển Thái ghi bàn trên đất Mã, rồi lại giúp Mã Lai thắng hai bàn trên đất Thái để hạ bệ nhà vô địch, thì vẫn không thể giúp Mã Lai tránh được thất bại trước Việt Nam. Tuyển Việt Nam đã ghi bàn trên đất Mã, làm được điều mà tuyển Thái bó tay, và liên tiếp 2 lần hạ Mã Lai tại Mỹ Đình mà không để cho họ ghi được bàn nào vào lưới mình. Khi tất cả mọi chiêu trò đều không thể bằng thực lực, thì hẳn rồi, nhà vô địch trở thành số 1. Kể từ hôm nay, đội bóng đáng sợ nhất Đông Nam Á đổi tên rồi.
Từ U23 Châu Á đến Asiad rồi đến AFF 2018, đã có một đội bóng không làm cho người Việt Nam thất vọng ra đời. Với một vị huấn luyện viên cực kỳ chuyên nghiệp và cần mẫn, chắc chắn là những giải đấu tới tuyển Việt Nam sẽ lại tiến xa. Để số 1 sẽ luôn là số 1.
Từ hôm nay, muôn vàn câu chữ về một đội bóng triệu người mê sẽ không còn phải chờ đợi nữa rồi!