Một Phần Trăm
Hoá ra là như vậy!
Đọc bài 1% rule (Internet culture) mới biết bản thân thuộc cái loại người gì. Kể cũng thú vị. Nhiều khi cũng tự hỏi rằng 2018 rồi mà mình vẫn cứ thế này thế kia. Giờ biết tại sao rồi, thấy hợp lý rồi. Nhẹ nhỏm quá chừng!
Cũng nhờ đọc cái bài 100 days of Motion Design này mới biết vụ “1% rule” nói trên. Một bạn gái chia sẻ về các dự án cá nhân 100 ngày làm cái gì của bạn, nhân dịp bạn vừa mần xong dự án 100 ngày học/vọc/thực hành motion design của mình. Một bài viết hay. Hay vì các tiến trình 100 ngày của bạn. Hay vì bạn đã viết rất sâu về xuất phát điểm của bạn. Hay vì bạn còn giải thích rất rõ về lý do tại sao bạn làm cái này cái kia và khi làm mấy cái đó bạn đã làm như thế nào. Thật đáng học hỏi!
Khá hả hê khi đọc bài Google AMP — A 70% drop in our conversion rate. Nhớ năm ngoái trong cơn khủng hoảng optimise pagespeeds đã được đề nghị apply Gogogle AMP. Cuối cùng không chọn AMP mà chọn PWA. Vì sao thì đọc bài này là hiểu. Hơi thất vọng vì sau tất cả những gì đã bộc bạch, đến cuối bài tác giả lại thảo mai nói rằng Google đang khắc phục thế này thế kia hãy tin tưởng hãy đợi chờ. Nếu không thì bài này hoàn mỹ không tì vết rồi! Quan điểm là: Tiểu xảo thì không phải cách.
Đã đọc xong Cà Phê Đợi Một Người. Đã xem luôn khoảng 20′ đầu của Cafe. Waiting. Love. Xem 20′ thì tắt. Nói chung không thấy liên quan gì đến truyện nên thôi. Trước khi xem phim cứ tưởng tượng quán Đợi Một Người nó ít nhất phải giống Fujin Tree Coffee vậy chứ. Tốn 20′ thấy nó còn không bằng The Coffee House. Thôi dẹp, thà theo Bạo ca, xem The Green Mile còn hợp lý hơn. Nhục thật, chưa từng coi The Green Mile mới đaooo!!!
Bắt đầu đọc Tuyệt Vọng Lời của Woody Allen. Sách mượn. Chắc hôm nay và ngày mai phải đọc cho xong.