2019

Nói chung sau một năm 2018 ủ ê và trốn khỏi thực tại thì năm 2019 là một năm đẹp đẽ chẳng có gì phải bàn. Anh đã có nửa năm đầu tuyệt đẹp ở LB, với một project được vào FB spotlight. Mà quan trọng hơn, anh được làm việc với một team account vừa tài giỏi vừa dễ cưng, một bạn khách hàng chuyên nghiệp và không thể không kể tới các bạn production house chịu khó chịu khổ chịu mày mò và vô cùng giỏi chịu đựng anh. Những ngày cuối tháng Năm, cùng thằng con đi Đài Bắc uống cà phê, nghĩ đến chuyện phải rời xa team dotCom đã thấy buồn thê thảm. Dẫu sao thì, been there, done that, cảm ơn Y&R và LB đã cho anh sống cuộc sống agency mà anh luôn thấy hạnh phúc khi nhớ về.

Nửa năm cuối 2019 ngụp lặn trong công việc ở một domain hoàn toàn mới nó khác hẳn khoảng thời gian đẹp đẽ tại LB. Nhưng cũng nhờ đó anh đã có cái nhìn vô cùng rõ ràng về công việc mà anh đang làm. Anh quý mến các em bé đã cùng anh trải qua sóng gió vô cùng. Cảm ơn các em đã cùng anh kiên nhẫn chứng minh rằng nếu chúng ta đi đúng hướng thì chúng ta sẽ ổn. Với những gì anh đã không làm được thì anh cũng không cảm thấy quá đáng tiếc, vì cái một người làm sản phẩm nên thấy chính là vẫn còn cái để làm, và anh sẽ làm.

Hôm mồng Một đi đường sách bỗng thấy cuốn "The Fall of Advertising and The Rise of PR", đọc bỗng thấy vừa buồn vừa mắc cười. Cuốn sách như một món quà mà năm mới tặng anh, vừa để nhắc lại những trăn trở mà anh đã đối diện vừa chỉ ra lối ra cho những dự định sắp tới anh còn đang sắp xếp trong đầu. À cũng cần phải nói đến cuốn All Marketers tell Stories ông L3 tặng trước Tết. Anh nghĩ nếu không có nửa đầu 2019 hết mình tại LB và nửa cuối 2019 vật vã tại VNG, anh sẽ không hiểu trọn vẹn được 2 cuốn sách này như vậy.

Năm 2019 anh cũng có cơ duyên được gặp rất nhiều người thú vị. Có những người gặp ở xới avalon. Có những em gái ôn nhu gặp nhau chỉ để ngắm nhìn họ qua viewfinder máy ảnh. Có những người gặp họ chỉ để nghe họ nói về phim. Và cũng có những người vì cùng yêu cà phê mà đến. Nhưng anh nghĩ năm nay nếu không có anh Linh và Minh, cũng như không bước vào công việc mới trong ngành phim, chắc chắn sẽ không được gặp họ. Có những người họ không chỉ giỏi trong công việc họ làm, mà họ còn là mối nối để người gặp người và trở thành bạn. Mà điều đặc biệt là qua anh Linh và Minh, anh còn được gặp lại những người bạn cũ và nay đã khác, như Xu và Tuấn Anh. Có thể anh cũng đã thay đổi mà anh không biết, nhưng anh thấy những sự mới mẻ trong lần tái ngộ này, và anh thấy rất vui.

Những ngày trước Tết nặng nề rồi cũng trôi qua, anh không thể quên sự vui sướng và được giải tỏa của mình khi cuối cùng cũng làm xong cái plan cho 2020 trong bầu không khí đó. Cũng may là xen lẫn vào khoảng thời gian ngột ngạt này, anh đã có dịp quay về quê và gặp lại bạn bè. 27 năm trôi qua và hôm đó là lần anh thật sự gặp lại thời thanh xuân drama cẩu huyết của mình. Và anh nhận ra rằng Buôn Ma Thuột và những món ăn ngon đã tạo ra Đức Ban 95kg vẫn luôn ở đó đợi chờ anh, cùng với đám đồng học vui vẻ hạnh phúc vô tư như chưa hề già đi một phút giây nào.

Và anh vẫn còn có Poc, nguồn năng lượng để anh sạc lại sinh khí mỗi ngày. Được rong chơi cùng chàng trai lạnh lùng ấy mỗi ngày đều vô cùng kỳ diệu. Bọn anh đã lang thang vô định bên nhau, đã uống cà phê ở Ink & Lion, đã ngồi ngắm hoàng hôn ở Đạm Thủy, đã tắm suối nước nóng ở Beitou, hoặc cùng nhau chúi mũi vào điện thoại ở một quán nhỏ ven đường ở Hội An. Poc là một em bé rất nuông chiều ba mẹ, và anh luôn cảm thấy đau lòng khi hỏi bạn thích gì và bạn nói là không. Tuy trong 2019 có một lần Poc tỏ thái độ và ba là người chịu thiệt, nhưng ngẫm nghĩ lại thì anh đã rất vui vì ít ra con cũng nói ra được ý kiến của mình. Thương Poc!

Năm 2019, anh rơi nước mắt khi xem Anh Trai Yêu Quái vì vui khi nhớ lại tuổi thơ hào hùng mà anh đã có cùng Sơn. Phim anh thích nhất là Marriage Story. Show truyền hình hay nhất chắc chắn là Siêu Trí Tuệ, nhất là mùa 2019 với những câu chuyện thanh xuân nhiệt huyết. Những bạn trẻ ấy không chỉ có trí tuệ siêu việt mà còn là những dũng giả dám khiêu chiến với những đối thủ không thể vượt qua. Vì đó là một lần thách đấu, nếu thắng thì vô cùng đẹp, còn nếu thua thì cũng tiêu sái rời đi. Và như đã nói, còn nhìn thấy khoảng cách giữa mình và đối thủ là còn có cơ hội để cố gắng vươn tới và vượt qua. Phim anh thấy hay nhất 2019 là The Farewell. Diễn viên yêu thích nhất chắc chắn là Park So Dam, cảm ơn em vì đã luôn cố mở mắt ra cười trong tất cả các tấm hình em post lên Instagram nhé! Haha!

Và xin cảm ơn cà phê. Nhờ cà phê mà anh và L3 hiểu được thêm một khúc của nhau. Nhờ cà phê mà anh được biết đến bao nhiêu là bạn barista thú vị. Nhờ cà phê mà mỗi sáng anh có thêm một thú vui gieo xúc xắc để chọn ra một công thức cho ly Aeropress mỗi ngày. Không có gì bằng khi press ra một ly cà phê sóng sánh, bỏ vài cục đá vào để bắt đầu một buổi sáng trong lành. Kiểu, dù trong ngày hôm đó đã có bất cứ chuyện gì đã xảy ra, thì với một ly cà phê như thế, anh chấp hết!

That’s it. Wrap-up một tí đặng năm sau còn đọc lại. Chúc mừng năm mới mọi người nha! Hãy đối xử tốt với 2020 nhé mọi người ơi!